Armagnac là loại rượu mạnh lâu đời nhất được biết đến, được chưng cất một lần với màu nâu quyến rũ và hương vị đậm đà. Rượu được làm từ bốn loại nho chính gồm Ugni Blanc, Folle Blanche, Colombard và Baco Blanc, nhưng cũng có thể sử dụng tới 10 giống nho khác nhau tùy theo nhà sản xuất.
Thường được sản xuất theo từng mẻ nhỏ bởi những người nông dân địa phương, Armagnac không được biết đến nhiều ở bên ngoài châu Âu. Loại rượu mạnh cụ thể này theo truyền thống là một sản phẩm bổ sung do những người nông dân địa phương sản xuất, giúp tăng thêm thu nhập hàng năm từ nông nghiệp. Vì lý do này, nó nhận được nhiều sự quan tâm và chú ý hơn trong quá trình sản xuất so với loại rượu được sản xuất hàng loạt Cognac.
Lịch sử của Armagnac gắn liền với vùng Gascony, Tây Nam nước Pháp. Bằng chứng lịch sử đầu tiên về sự tồn tại của Armagnac có thể được sản xuất vào những năm 1411, nhưng các kỹ thuật chưng cất đã xuất hiện từ thế kỷ 12, khi người Moors mang nghệ thuật chưng cất qua Tây Ban Nha đến Pháp. Ban đầu, Armagnac chủ yếu được sử dụng như một dược liệu, nhờ vào các đặc tính được cho là chữa lành vết thương, hỗ trợ tiêu hóa và kéo dài tuổi thọ. Nhà học giả Vital Dufour vào năm 1310 đã viết rằng loại rượu này có 40 lợi ích sức khỏe, bao gồm cả việc ngăn ngừa lão hóa.
Trong nhiều thế kỷ, Gascony là vùng đất xa xôi, tách biệt với các tuyến giao thương lớn. Điều này khiến Armagnac chỉ phổ biến tại địa phương, chưa thực sự mở rộng ra quốc tế. Phải đến thế kỷ 15-17, hoạt động buôn bán loại rượu này mới thực sự phát triển mạnh mẽ, đặc biệt là tại các trung tâm thương mại như aint-Sever, Mont-de-Marsan, và Aire-sur-l'Adour.
Trái lại, vùng Cognac, nằm cách Gascony khoảng 300 km về phía Bắc, lại có lợi thế gần biển, giúp việc giao thương với các nước Bắc Âu, đặc biệt là Hà Lan, dễ dàng hơn. Thương nhân Hà Lan, những người đã đi tiên phong trong việc buôn bán rượu mạnh, đã nhanh chóng thúc đẩy sản xuất Cognac trên quy mô lớn.
Một trong những cộc mốc quan trọng lớn nhất trong lịch sử Armagnac là sự ra đời của nồi chưng cất Verdier vào năm 1818. Được phát minh bởi một nông dân địa phương, nồi chưng cất này đã cách mạng hóa quy trình sản xuất rượu mạnh ở Gascony.
Điểm Đặc Biệt của nồi Chưng Cất Verdier:
Nồi chưng cất nhỏ hơn so với Alembic (nồi chưng cất lớn dùng cho Cognac), giúp dễ dàng di chuyển từ trang trại này sang trang trại khác. Quy trình chưng cất liên tục chỉ một lần ở nhiệt độ thấp (~52-60% ABV), giữ lại nhiều hợp chất hương vị từ nho. Tạo ra hương vị phức hợp, đậm đà với nhiều nốt hương trái cây, gia vị và thảo mộc. Trong khi đó, Cognac thường được chưng cất hai lần bằng nồi Alembic lớn, mang đến phong cách rượu tinh tế và nhẹ nhàng hơn so với sự mạnh mẽ và đậm đà của Armagnac.
Đến giữa thế kỷ XIX, phần lớn vùng Armagnac đã chuyển hướng hoàn toàn sang sản xuất rượu mạnh, biến đây thành trung tâm sản xuất quan trọng của Pháp. Sự bùng nổ thương mại của Armagnac vào những năm 1850 được thúc đẩy mạnh mẽ nhờ việc xây dựng hai kênh đào lớn: Kênh đào Garonne và kênh đào Lalinde
Hai tuyến đường thủy này đã kết nối vùng Gascony biệt lập với thành phố Bordeaux và cửa sông Gironde, mở ra cơ hội xuất khẩu rộng lớn hơn qua các cảng quốc tế. Điều này giúp các nhà sản xuất Armagnac mở rộng thị trường, tiếp cận với thương nhân châu Âu và mang về nguồn thu nhập đáng kể.