1. Proof
Alcohol proof là đơn vị đo lường dùng để xác định lượng ethanol có trong đồ uống có cồn. Độ cồn càng cao thì đồ uống càng mạnh. Hệ thống đo nồng độ cồn này chủ yếu được sử dụng ở Hoa Kỳ, alcohol proof được định nghĩa là gấp đôi lượng cồn theo thể tích (ABV). Ví dụ một loại rượu whisky có nồng độ cồn 50% abv thì đó là loại rượu 100 proof. Tuy nhiên, định nghĩa về độ cồn theo ABV khác nhau tùy theo từng quốc gia.
Rượu whisky tiêu chuẩn thường được pha loãng để giảm nồng độ cồn trước khi đóng chai, thường là từ 40% đến 50% ABV (80 đến 100 độ), tùy thuộc vào nhà máy chưng cất.
Việc pha loãng này được thực hiện để làm cho rượu whisky dễ uống và đồng nhất hơn.
2. Barrel proof (cask strength)
Cask Strength được hiểu là whisky được đóng chai ở nồng độ cồn nguyên bản sau quá trình ủ trong thùng gỗ sồi (không pha thêm nước). Theo luật của rượu Scotch, độ mạnh của rượu tối thiểu để đóng chai phải đạt 40%, tuy nhiên những chai whisky Cask Strength khá cao, trên 50% ABV.
Cask strength không phải là nồng độ cồn cao nhất của whisky. Still-strength whisky (Still-strength - Nồng độ cồn có được sau khi chưng cất) có nồng độ cồn cao hơn nhiều. Rượu whisky được chưng cất riêng lẻ theo mẻ bằng nồi đồng (pot still) sẽ tăng nồng độ sau mỗi lần chưng cất và thường được chưng cất đến khoảng 70% abv, trong khi các Cột chưng cất liên tục (column stills) có khả năng tạo ra nồng độ cồn cao hơn nhiều.
Hầu hết các nhà chưng cất đều giảm bớt nồng độ cồn bằng cách thêm nước vào rượu whisky trước khi ủ trong thùng gỗ sồi. Nồng độ cồn có xu hướng thay đổi phần nào trong quá trình ủ rượu, tùy thuộc vào điều kiện bảo quản. Rượu Scotch whisky thường được ủ trong các thùng đã qua sử dụng và do khí hậu tương đối mát mẻ ở Scotland, nồng độc cồn thường giữ nguyên hoặc giảm trong quá trình ủ. Ngược lại, rượu Bourbon whisky của Mỹ được ủ bằng những thùng mới và điều kiện bảo quản ở Kentucky và Tennessee lại cho phép nồng độ có thể tăng lên trong quá trình trưởng thànnh rượu.
Tại Hoa Kỳ, việc sử dụng nhiều thuật ngữ khác nhau, bao gồm "barrel proof", trên nhãn sản phẩm được điều chỉnh theo yêu cầu về sự thật trong nhãn . Theo quy định 79-9 của U.S. Bureau of Alcohol, Tobacco and Firearms, một loại rượu whisky chỉ có thể được gọi là "barrel proof" nếu nồng độ đóng chai không thấp hơn 1% ABV (2 độ US proof) so với khi thùng được đổ vào cuối thời gian ủ. Quy định này cũng bao gồm việc sử dụng một số cụm từ khác để mô tả các loại rượu whisky có nồng độ cao.