Việc đo nồng độ cồn bằng hệ thống proof bắt nguồn từ nước Anh vào thế kỷ XVI, rượu mạnh bị đánh thuế ở các mức khác nhau tùy thuộc vào nồng độ cồn của loại rượu đó. Để chính phủ xác định liệu rượu có nên bị đánh thuế ở mức cao hơn hay không, một cuộc đánh giá được gọi là "thử nghiệm thuốc súng" đã được thực hiện. Thử nghiệm này được thực hiện bằng cách ngâm một viên thuốc súng vào rượu, sau đó đốt cháy nó. Nếu bị đốt cháy, rượu có nồng độ cồn cao và phải chịu mức thuế cao hơn, do đó được phân loại là rượu “proof”.
Ngày nay, Proof được tính khác nhau tùy theo quốc gia. Dưới đây là ba cách đo lường:
+ Tại Hoa Kỳ : Theo luật pháp Hoa Kỳ thì proof phải gấp đôi tỷ lệ ABV. Vì vậy, một loại rượu có chứa 60% abv thì sẽ là 120 proof.
+ Ở Pháp : Hệ thống proof của Pháp, Gay-Lussac scale, được phát triển bởi nhà khoa học người Pháp Joseph-Louis Gay-Lussac vào năm 1824 và sử dụng "độ GL" làm đơn vị đo. Pháp coi proof về nồng độ cồn chính xác bằng tỷ lệ phần trăm ABV. Vì vậy, rượu ở Pháp chứa 60% abv thì sẽ là 60 proof (hoặc 60 độ GL).
+ Quốc tế : Hầu hết các quốc gia, kể cả Vương quốc Anh, sử dụng thang đo Châu Âu do International Organization of Legal Metrology (OIML) phát triển. Phương pháp đơn giản này, còn được gọi là tiêu chuẩn ABV, về cơ bản giống như thang đo Gay-Lussac ngoại trừ việc không cần chuyển đổi sang proof. Vì vậy, rượu chứa 60% cồn sẽ được dán nhãn là 60% ABV.